Một anh chàng thất nghiệp nộp đơn vào vị
trí tạp vụ tại Microsoft. Viên giám đốc nhân lực phỏng vấn một hồi rồi
kiểm tra bằng một bài dọn dẹp sàn nhà.
"Anh được nhận", ông ta nói. "Hãy cho tôi
địa chỉ e-mail của anh, tôi sẽ gửi mẫu đơn xin việc để anh điền vào rồi
hẹn ngày bắt đầu làm".
"Nhưng tôi không có máy tính, cũng chẳng
có e-mail", anh chàng bối rối trả lời.
"Thế thì tôi rất tiếc", viên giám đốc
nói. "Anh không có e-mail nghĩa là anh không tồn tại. Và những ai không
tồn tại thì không thể có công việc được".
Anh chàng ra đi trong nỗi thất vọng. Anh
không biết phải làm gì với 10 đô la duy nhất trong túi. Nhưng sau đó,
anh ta quyết định đến siêu thị và mua 10 cân cà chua rồi bán dạo cho
từng nhà. Chưa đầy 2 tiếng sau, anh đã thu về 20 đô la. Anh tiếp tục
công việc đó thêm 3 lần nữa và trở về nhà với 60 đô la.
Nhận thấy mình có thể kiếm kế mưu sinh
với việc này, anh chàng trở nên chịu khó, đi rất sớm và về rất khuya.
Thế là tiền của anh cứ tăng lên gấp 2, gấp 3 mỗi ngày. Chẳng mấy chốc
anh đã mua được xe bán dạo, rồi xe tải và sở hữu cả đội xe bán hàng. 5
năm sau, chàng trai trở thành một trong những nhà bán lẻ thực phẩm lớn
nhất ở nước Mỹ.
Anh bắt đầu lập kế hoạch cho tương lai
của gia đình và quyết định mua bảo hiểm nhân thọ. Anh gọi cho một đại lý
bảo hiểm. Khi thỏa thuận xong, nhân viên của hãng hỏi anh địa chỉ
e-mail.
"Tôi không có e-mail", anh trả lời.
"Anh không có e-mail, nghĩa là chưa xây
dựng được một đế chế. Nếu có e-mail, anh thử nghĩ xem anh sẽ làm được gì
nào?"
Anh chàng nghĩ một lát rồi phấn khởi nói:
"Ồ, phải rồi, tôi sẽ làm được nhân viên tạp vụ ở Microsoft".